Bàn phím cơ KHÔNG ồn

Bàn phím cơ KHÔNG ồn

Hồi còn trẻ, tôi có niềm đam mê mãnh liệt với bàn phím cơ. Loại gõ lạch bạch như máy cày lên dốc ấy. Cảm giác lướt những ngón tay trên bàn phím giống một vị tiên nhân đang rãi khúc Nhân Gian Sơn Hà. Lạch cạch, lạch cạch,… tràn đầy vận luật, đê mê khó tả.

Những tưởng mình sẽ gắn bó trọn đời với chiếc bàn phím huyền thoại ấy thì một sự việc xảy ra làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi.

Đó là lập gia đình các ông ạ.

Tôi có thói quen làm việc khuya. Đêm nào cũng thế, một tách đen đá cùng những tiếng gõ phím lạch cạch chính là hai thứ không thể thiếu giúp tôi tỉnh táo xử lý công việc.

Tuy nhiên, đó là với tôi thôi. Còn Sư Tử già nhà tôi thì… không.

Tiếng lạch cạch vang vọng mỗi đêm như những hồi chuông dộng thẳng vào não hải, khiến nàng giật mình thon thót mỗi đêm.

Tháng đầu tiên còn đỡ, Sư Tử giật mình tỉnh giấc đôi lần. Nhẹ nhàng lau nước dãi nhễu nhão, rồi nhanh chóng sa vào cơn mê nồng nàn.

Qua tháng thứ hai thì bắt đầu không ổn. Mỗi lần tỉnh giấc, nàng nhe răng trợn mắt, gầm gừ như muốn ăn tươi nuốt sống khiến tôi chột dạ, không tài nào tập trung làm việc được.

Cao trào chính là đêm qua, Sư Tử vận hết sức bình sinh mà rống thẳng vào tai tôi những ngôn từ của loài thú hoang dã. Hoảng sợ tột độ, tôi ngoan ngoãn cút lên giường ngay tức khắc. Người run cầm cập như phải gió.

"Nhà này đéll có nóc". Tôi thầm nghĩ như thế rồi thiếp đi lúc nào không hay. Mặc cho nàng nằm bên cạnh gào rú, thao thao bất tuyệt về lối sống… lành mạnh.

Hôm sau, tôi tỉnh giấc thì Sư Tử đã đi làm từ lúc nào. Nhảy vội gói xôi, tôi tranh thủ xử lý nốt công việc còn dang dở đêm qua.

Vừa ngồi vào ghế, tôi bàng hoàng phát hiện con phím cơ yêu quý của mình đã không còn hình hài như ngày xưa nữa. Nút niếc văng loạn xạ, xương sống gãy làm đôi.

Tính tôi vốn điềm đạm. Nhưng nhìn cảnh tượng kinh hoàng này thì tôi không thể bình tĩnh được nữa. Nắm chặt hai bàn tay, mắt tôi long sòng sọc, tự nhủ tối nay sẽ cho nàng ra bã.

Nhưng việc này tạm gác qua một bên. Deadline dí tới đít rồi. Không làm kịp thì chính tôi mới là người bị sếp cho ra bã trước.

Tôi ngán ngẫm thở dài, toang đứng dậy ra hàng net thì bỗng khựng lại. Lúc này tôi mới chú ý tới tờ A4 nho nhỏ nằm bên góc bàn, vài chữ viết vội nguệch ngoạc như gà bới:

- Mua ngay bàn phím không ồn cho bà!

“Mọe! Nhà mất nóc thật rồi. Đến cả việc mua cái gì cũng dám ra lệnh cho ông”. Tôi tí nữa thì nổi trận lôi đình lần thứ hai nếu như sau đó không phát hiện xấp polime nằm gọn lỏn dưới tờ giấy.

Đếm đi đếm lại, vừa tròn 5 củ. Khá khen cho tính toán của ẻm. Số tiền này vừa đủ để xoa dịu cơn bực dọc của tôi. Không thì tối nay kiểu nào tôi cũng cho nát đít vì tội… láo.

Nhưng nói thế thôi, tôi vốn hiền lành. Ai lại nỡ vã tét đít vợ mình chỉ vì một chiếc bàn phím cùi bắp.

Phe phẩy xấp 500k thơm mùi lúa mới trên tay. Tôi đang phân vân không biết nên mua bàn phím gì thì điện thoại rung liên hồi. Thằng cu em Đức Cớp gọi báo tin thi đỗ đại học.

Bằng bản lĩnh vững vàng của một người anh mẫu mực. Đương nhiên tôi không thể bỏ qua một chầu chúc mừng thắng lợi của thằng em. Sẵn 5 củ trên tay, tôi phi ngay đến điểm hẹn không hề do dự.

Đêm đó, tôi tét đít vì xài thâm cmn 2 củ.

Tờ mờ sáng, cơn mắc tè khiến tôi tỉnh giấc sau cơn say chuếnh choáng. Đầu vẫn còn lâng lâng dư vị đêm qua. Phần vì rượu bia, phần vì ăn nguyên quả Sư Tử Hống như đấm vào tai. Váng hết cả não.

Bên cạnh trống trơn, Sư Tử vẫn đi làm sớm như mọi khi. Một tờ A4 nhỏ xinh nằm ngay ngắn trên gối với nét chữ gà bới thường thấy. Nhưng lần này có vẻ “thái độ” hơn:

- CÚT ĐI MUA NGAY BÀN PHÍM KHÔNG ỒN CHO BÀ!!!

Như một thói quen, tôi lật bên dưới tờ giấy. Vẫn là 5 củ như hôm qua. Nhìn xấp tiền mà mắt tôi rưng rưng. Chưa bao giờ tôi thấy thương Sư Tử như lúc này.

Chưa kịp định thần thì điện thoại lại rung. Nhìn màn hình, mặt tôi như nghệt ra. Lần này là email báo… trúng thưởng.

Chả là hôm rồi tôi có đem bài "Mang chổi đót về cho mẹ" tham gia cuộc thi viết nho nhỏ. Phần thưởng là một chiếc Bàn phím cơ không dây Emoji POP Keys của Logitech. Thi chơi cho vui, ai ngờ được giải thật.

Cha nó, đúng là buồn ngủ lại gặp chiếu manh. Có bàn phím rồi thì 5 củ này biết làm gì bây giờ.

Tối nay quán nào nhỉ Đức Cớp?
Bài trước
Bài tiếp

2 nhận xét:

  1. Bts, đọc ông Ná Y viết làm tôi như lại một thời đọc blog ae hay viết trên Yahoo thời xưa. Hahaha

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Haha, cảm ơn bác đã ủng hộ, mình cũng một thời yahoo :D

      Xóa