Như vậy là tính đến thời điểm này, tôi chính thức trải nghiệm thoát vị đĩa đệm được 1 tháng rồi các ông ạ. Từ khi biết bệnh thì cuộc sống cũng xáo trộn đôi chút. Chủ yếu là hạn chế vận động mạnh với tăng thêm thời gian thể dục dưỡng sinh thôi.
Xét về mặt tổng quan thì bệnh tình vẫn không có gì thay đổi, chân vẫn mỏi, bàn chân vẫn tê nhưng được cái là đỡ đau lưng, đặc biệt là tinh thần sảng khoái, đầu óc minh mẫn hơn hẳn.
Để miêu tả cụ thể hơn, tôi sẽ chia ra 3 mốc thời gian: 1 tuần, 2 tuần và 1 tháng cho các ông dễ hình dung.
1 tuần thoát vị
Khoảng thời gian 7 ngày đầu phải nói là cực kì khủng khiếp. Một phần vì tinh thần tôi không được tốt. Bệnh mà, thoải mái thế quái nào được. Thứ hai chính là vì... dậy sớm, một trong những việc khó nhất trần đời này. Theo tôi là thế.
Khi các ông quen ngủ trương bụng đến 6h, 7h sáng thì việc thức dậy lúc 5h quả là cực hình. Sự dằn vặt giữa ranh giới ngủ và không ngủ chỉ là một sợi chỉ mong manh khi chỉ cần lung lay ý chí một chút thôi, chắc chắn các ông sẽ đặt lưng xuống lại. Hẳn ông nào cũng đã từng trải qua cảm giác mỗi sáng đọc thần chú: 5 phút nữa, 10 phút nữa,...
Tôi cũng lâm vào tình trạng đó, nhưng may thay, tinh thần sợ chết đã trở thành một động lực thôi thúc tôi gượng dậy mỗi khi ý chí sắp lung lay.
Sau 3 ngày đầu khá khó khăn thì tôi cũng bắt đầu quen dần với việc dậy sớm. Đương nhiên đây chỉ là bước đầu trong công cuộc "đánh giặc thoát vị" thôi. Tôi vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng hơn: THỂ DỤC.
Sau khi bệnh nhập thì tôi cũng nghiên cứu khá kĩ trên mạng về thoát vị đĩa đệm. Thực tế thì thoát vị cũng có thoát vị "this", thoát vị "that" nữa. Như tôi là L5-S1, sư tử nhà tôi thì L4-5,... Mỗi vị trí có những triệu chứng khác nhau và cách điều trị khác nhau.
Như trường hợp của tôi thì khuyến khích các môn sau: yoga, bơi lội, đi bộ. Hạn chế các môn đòi hỏi vận động mạnh: bóng đá, tennis, bóng rổ,...
Tôi thì vốn lười vận động, với thêm quả cận thị nặng nên mấy cái môn "mạnh" kia vốn đã ít đụng tới rồi, nhân cơ hội này "say goodbye" bọn nó luôn. Sau khi xem xét và cân nhắc, tôi chọn ĐI BỘ, phần vì nó khá dễ dàng, hai là không gò bó quá nhiều về thời gian.
Địa điểm hoạt động chính của tôi là quảng trường Đại Đoàn Kết, không chỉ tôi mà hầu như toàn bộ người dân trong khu phố đều chọn nơi này, vừa thoáng mát, vừa sạch sẽ và nhiều... bánh bèo nữa. :D
Quảng trường Đại Đoàn Kết, TP. Pleiku nhìn từ trên cao (Ảnh : Phan Nguyên)
Đi bộ có một cái khá hay là... lâu mệt. Thật sự. Mọi khi chạy bộ tầm 1 vòng quảng trường là thở hồng hộc rồi. Nhưng đi bộ thì 2, 3 vòng vẫn chưa xi nhê. Nhưng với điều kiện đi nhanh nhé.
Thoát vị đĩa đệm L5-S1 nó khá lạ, khi các ông đứng im lâu, hoặc đi rề rề là nó mỏi và đau bắp chân cực kì. Bởi vì nó dồn ép lực vào hông gây ảnh hưởng đến vị trí thoát vị. Ông nào bị thì xác định hạn chế dẫn người yêu đi mua sắm. Cứ kiểu lề mề shop này tí, shop kia tí thì đau đừng hỏi. Không đau chân thì cũng đau não. :D
Cứ như thế một tuần trôi qua khá yên bình.
2 tuần thoát vị
Sang đến tuần thứ hai thì tôi bắt đầu KHÔNG dùng thuốc tây nữa. Vì đơn thuốc của bác sĩ kê đơn chỉ có 1 tuần thôi. Với cả tôi thấy hình như... thuốc chả hiệu quả gì mấy.
Sau 7 ngày đi bộ trải nghiệm thoát vị thì tôi bắt đầu quen dần rồi các ông ạ. Dậy sớm không còn khó khăn như trước nữa. Nhiều hôm còn dậy trước khi cả đồng hồ reo cơ. Cứ mở mắt ra là tầm 4h30 hoặc 5h. Tiến bộ thế cơ chứ.
Quãng đường đi bộ cũng được cải thiện đáng kể. Hiện tại tôi có thể đi tầm 4 - 5km mà không cần dừng nghỉ, bắp chân cũng không thấy đau. Với tốc độ của tôi, để đi được tầm này thì mất khoảng 1 tiếng đồng hồ. Thực ra tôi vẫn có thể đi thêm, tuy nhiên thời gian hạn chế vì tôi phải về đi làm nên chỉ có thể đi bộ tầm 1 tiếng thôi.
Nhiều ngày đi bộ nhìn trời, nhìn mây, nhìn gái miết cũng chán các ông ạ. Đi vài hôm là tôi bắt đầu thấy hơi tẻ nhạt một chút. Do đó, tôi bắt đầu nghe nhạc để tăng thêm phần thi vị. Nhưng nếu vác thêm cái điện thoại bỏ túi quần mà đi thì nó cứ nảy bình bịch khó chịu lắm. Với cả nhìn chả ra thể thống gì, không toát lên đuợc cái gọi là thể dục thể thao.
Vì thế nên tôi quyết định tuyển ngay một em bao điện thoại đeo tay. Loại này bán đầy trên mạng, các ông chịu khó Google tí là ra ngay. Không thì mua một em Armband giống tôi cũng được.
Tôi thì hay dùng của GoodFit, hãng này cũng khá nổi tiếng về đồ thể thao, mẫu mã đẹp và đa dạng. Nó có cả cửa hàng Mall trên Shopee luôn nên các ông cứ yên tâm về độ uy tín.
Đeo con này vào rất tiện lợi, có thể bỏ điện thoại, tiền, thẻ ATM,... Đặc biệt là bao ngầu luôn, kiểu dáng cực nam tính, tặng độ đẹp trai 50%, đeo vào tay đi vài vòng thì các em gái chỉ có lé mắt.
Qua 2 tuần dưỡng sinh tích cực thì bệnh tình có triệu chứng cải thiện các ông ạ. Lưng và hông đỡ mỏi hẳn, cúi người mang giày không còn thốn như trước nữa. Cơ mà bàn chân thì vẫn còn tê, bắp chân lâu lâu vẫn mỏi. Nhưng như vậy cũng khá khẩm đôi chút rồi.
1 tháng thoát vị
Đến thời điểm này thì đi bộ nó gần như thành THÓI QUEN mỗi sáng của tôi rồi. Không đi là cảm giác người nó thiếu thiếu cái gì ấy. Nhiều khi làm cả chục vòng mà cảm giác vẫn còn chưa đã. Vì thế nên tôi đang muốn dậy sớm hơn tí nữa, tầm 4h30 để tăng thêm thời gian đi bộ.
Hiện tại mỗi buổi sáng tôi đi bộ tầm 5 - 7km, nếu tính ra bước chân thì đâu đó tầm 9.000 - 10.000 bước. Theo tôi tìm hiểu thì 10.000 bước mỗi ngày là tiêu chuẩn của một cơ thể khỏe mạnh. Vậy là khá ok rồi nhỉ.
Tuy nhiên, khi quãng đường tăng lên thì có một vấn đề phát sinh. Đó là... khát nước.
Sau tầm 4 - 5km thì cổ các ông sẽ bắt đầu cảm thấy hơi khô. Mặc dù có thể chịu đựng đến khi về nhà nhưng cảm giác này khá khó chịu. Mà tương tự như điện thoại, đâu có ai vừa thể dục mà cầm nước trên tay đâu (mà dù có thì cũng rất hiếm).
Lại tiếp tục GoodFit vậy. Lần này tôi tuyển một em túi đeo hông chạy bộ Running Belt. Em này tiện hơn bao đeo tay ở chỗ có một ngăn để chứa bình nước. Dĩ nhiên các ông nên dùng chai nhí tầm 330ml thôi, nếu dùng loại 500ml thì hơi nặng.
Đeo con này vào cảm giác rất chắc chắn, đi cực êm mà không có cảm giác lung lay. Tuy không ngầu bằng em đeo tay nhưng nhìn có vẻ chuyên nghiệp hơn.
Ok, trang bị cho buổi sáng vậy cũng tạm ổn rồi. Tối đến thì tôi kết hợp thêm xoa bóp đông y nữa. Như đã nói ở bài trước, tôi có thằng em vợ làm bác sĩ đông y chuyên về khớp. Giờ cứ sáng đi bộ, tối về qua nó xoa bóp, cực phê các ông ạ. Cơ mà hôm nọ nó phán một câu cũng làm tôi thốn không kém: "Anh đang có triệu chứng giãn tỉnh mạch, coi tập thể dục đều đặn không khéo bị trĩ đấy".
Vãi thật, mới thoát vị đĩa đệm sơ sơ mà đã khổ thế này, giờ lỡ mà trĩ nhập thân nữa thì toi. Vậy là lại có thêm động lực thể dục...
Tổng kết 1 tháng thoát vị đĩa đệm
Vậy là một tháng nhập môn thoát vị đĩa đệm của tôi đã trôi qua như thế. Bệnh tình có phần thuyên giảm, bàn chân đỡ tê hơn trước nhưng thỉnh thoảng vẫn còn triệu chứng mỏi bắp chân. Đặc biệt là khi ít vận động chân, đứng im một chỗ lâu, chẳng hạn như khi các ông đứng... rửa bát. Tôi thì ngày rửa 2 cử, mỗi cử 10 - 15 phút. Đứng được xí là chân phải mỏi nhừ luôn. Có khi phải luyện thêm ngón rửa bát bằng chân thì may ra. :D
Các ông có thể xem khái quát 1 tháng thoát vị của tôi ở bảng dưới:
Thời gian | Dậy sớm | Sức khỏe | Ghi chú |
1 tuần | Khó vl | - Đau lưng và hông, cúi người rất thốn - Ngồi lâu đứng dậy bị nhói vùng hông và mông - Bắp chân phải thường xuyên mỏi, bàn chân phải tê rần | Dùng thêm thuốc tây |
2 tuần | Tạm được nhưng hơi uể oải | - Đỡ đau lưng, cúi người mang giày không thốn - Ngồi xuống đứng dậy không bị nhói - Bắp chân phải vẫn còn mỏi, bàn chân phải vẫn còn tê | - Nghỉ thuốc - Mua bao đeo tay |
1 tháng | Ngon lành | - Tương tự như thời điểm 2 tuần - Tinh thần minh mẫn, sảng khoái, cảm giác ăn ngon miệng | - Xoa bóp đông y - Mua túi đeo lưng |
Chung quy lại thì tháng đầu tiên cũng gọi là ổn các ông ạ. Thể dục mỗi ngày khiến đầu óc thư thái, minh mẫn hẳn ra, làm việc hiệu quả hơn. Đợt trước tôi có nghe ông thầy nào dạy kinh doanh bắt học viên mình dạy sớm chạy bộ ấy. Cá nhân tôi thấy cũng hiệu quả phết đấy các ông.
Giờ thì cứ giữ vững thế này vài tháng nữa xem thế nào. Hy vọng sức khỏe sẽ có khởi sắc.
Xin chào và hẹn gặp các ông ở bài viết sau của series "Nhật ký thoát vị".
0 Comments: