Xóm trọ Lơn Đót

Xóm trọ Lơn Đót

  • DKMM!!! #%#%$#^&^!!!

Tiếng chửi thề mạnh mẽ, dứt khoát cắt nát buổi trưa hè yên ả của xóm trọ Lơn Đót vốn đang chìm trong yện tĩnh.

Âm thanh vang vọng khiến những đôi mắt đang nhắm chặt chợt mở ra. Thảng thốt. Nhưng rồi dần khép lại như chưa có chuyện gì. Ngoại trừ Tín, gã sinh viên năm 4 vừa chuyển đến trọ cách đây 3 tháng.

  • DM, Lão Hưng Già lại chết Camp rồi!!!

Tín vừa ngái ngủ, vừa làu bàu trong mồm. Hắn cũng bị tiếng thét của Hưng đánh thức khi đang chếnh choáng trong giấc trưa nồng nàn. Mà nghĩ lại thì, tay Hưng này trở nên gàn dở như thế cũng do Tín mà ra.

Chuyện phải kể đến từ 3 tháng trước…

Lơn Đót là dãy phòng trọ nho nhỏ, nằm lọt thỏm giữa con hẻm sâu ở đường A Phi. Sâu đến nổi những tay Shipper giàu kinh nghiệm cũng không thể mò được lối vào nếu không có chỉ dẫn.

Xóm trọ vốn không có tên, cũng chẳng có số nhà. Chủ của nó là gia đình ông Lơn bà Đót bán phở ngay đầu hẻm. Dần dà, người ta gọi quen mồm thành xóm Lơn Đót lúc nào không hay.

Dãy trọ vắng vẻ, vỏn vẹn có 11 gian phòng chia làm 2 dãy, mỗi bên có 5 gian sát vách nhau. Còn 1 gian nữa nằm hơi khuất một chút, dưới gốc đa cổ thụ. Gian này trước đây ông Lơn dùng để làm nhà kho chứa đồ, nhưng sau này vì mưu sinh mà cải tạo lại cho thuê.

Xóm trọ Lơn Đót là nơi cư ngụ của những cô cậu sinh viên vẫn đang mãi mê mài đít mê mệt trên ghế giảng đường và… không quên ấp ủ giấc mơ làm giàu. Mỗi đứa mỗi chuyên ngành khác nhau, CNTT có, Marketing có, Luật có, thậm chí đa cấp… cũng có nốt.

Đây là một thế giới độc lập, gần như không có khách ra vào. Chỉ có đám sinh viên thuê trọ sáng cắp cặp đi, tối xách đít về, thi thoảng bốc lên mùi rượu thoang thoảng còn vương trên cổ áo.

Không ồn ào, không vội vã. Người ở đây đã quen với cuộc sống bình lặng như thế.

Rồi bỗng một ngày, thế giới yên ả này thoáng chốc bị phá vỡ.

Tín đến.

Tín là một tay sinh viên CNTT năm cuối, bề ngoài khá trau chuốt và bóng bẩy. Thoạt nhìn, hắn giống hệt một cậu ấm ăn chơi hơn là cậu sinh viên sắp ra trường.

Thế nhưng không hiểu sao, hắn lại chọn xóm nghèo Lơn Đót này. Có thể vì giá rẻ, hoặc cũng có thể vì gần trường. Điều đó không ai biết, và cũng chẳng ai quan tâm.

CNTT là một nghề rất phổ biến trong xã hội ngày nay, có thể nói là đại chúng. Nếu như Tín chỉ là một gã CNTT như thế, vậy cũng chẳng có gì mới lạ, thậm chí hết sức bình thường.

Tín mang đến một làn gió mới, cái mà hắn gọi là AFFILIATE MARKETING - Nghệ thuật kiếm tiền từ việc tiếp thị sản phẩm.

Ngày họp xóm ra mắt, Tín liến thoắng giới thiệu về AFFILIATE như một tên đa cấp chính hiệu. Mọi người ù ù cạc cạc. Chỉ duy có lão Hưng Già và thằng Vinh Gốm là hai mắt sáng như đèn pha, cứ như nhìn thấy một cô gái đẹp.

Tuy đa phần không hiểu Tín nói gì, nhưng bằng trực giác mách bảo, mọi người đều cho rằng Tín không đơn giản như vẻ bề ngoài. Ít ra hắn cũng thân thiện dễ gần, không như lão Hưng suốt ngày lầm lầm lì lì.

Tín ở gian phòng đầu tiên, ngay sát vách là lão Hưng, còn đối diện là gian phòng của thằng Vinh Gốm. Ở gần nhau như thế, nhưng mấy tay này hiếm khi giao du hay nói chuyện với nhau.

Vì là phòng ngoài cùng, nên cửa sổ phòng Tín và Vinh Gốm hơi đặc biệt, nó nằm ngay bên hông chứ không nằm trước như những gian khác. Từ phía cửa sổ nhìn ra là thấy ngay gian phòng biệt lập dưới gốc cây đa kia, phía trước nhà còn có chiếc xích đu cũ kĩ, thi thoảng vẫn kêu cọt kẹt khi có cơn gió thổi qua.

Theo như lời ông Lơn, gian phòng này hiện đang sửa chữa nên chưa cho khách thuê được. Khách trọ cũ đã trả phòng từ trước khi Tín tới. Nhìn chiếc xích đu đang nhè nhẹ đong đưa, bất chợt Tín có cảm giác không nói nên lời.

Biết Tín có trình độ Marketing, ông Lơn bà Đót đon đã mời mọc, nhờ hắn tư vấn kiếm khách cho quán phở của mình. Dạo này dịch dã ế ẩm. Hai ông bà cũng sắp chịu không nổi rồi.

Muốn có khách thì phải quảng cáo thôi. Điều này ai cũng biết. Nhưng quảng cáo thế nào cho hiệu quả thì chẳng ai biết. Ít nhất là trong phạm vi xóm trọ này. Trừ Tín.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, Tín chạy qua nhà ông Lơn bà Đót, đập bàn thổi ra một câu cụt lủn:

  • Lơn Đót – "ĂN" hết phở thiên hạ.
  • Tục thế? Ông Lơn bà Đót nghe xong giật mình thon thót.
  • Hai bác cứ nghe cháu. Tín trấn an hai cụ, bộ dáng thần thần bí bí.

Hai ông bà bán tín bán nghi, nhưng lỡ nhờ cậy rồi, đành phải tin tưởng thôi. Ngay chiều hôm đó, ông Lơn ra phố nhờ tay Trung Điếc đặt làm ngay quả biển hiệu thật to.

Ngày biển về, cả xóm trọ nô nức ra xem. Ai cũng tò mò xem cái CÒN TEN gì gì đấy của Tín nó hình thù thế nào. Tấm biển hiệu thật to, chỉ vỏn vẹn vài chữ: "Lơn Đót – Ăn hết phần thiên hạ".

  • Bỏ mẹ! Mất đâu chữ phở của tao rồi!

Ông Lơn trợn tròn mắt nhìn tấm biển với nội dung "hơi khác" một chút so với ý tưởng ban đầu của Tín. Chẳng biết tay Trung Điếc này làm ăn thế nào, nghe một đằng làm một nẻo.

Tín bỏ ngoài tai những lời càm ràm của ông Lơn. Hắn nhìn tấm biển với quả CÒN TEN đã bị biến thể, bần thần một hồi lâu, rồi vỗ đùi đen đét.

  • Phở nhưng không có phở! Diệu! Diệu quá!

Nói rồi hắn vỗ vai ông Lơn, phán luôn:

  • Bác cứ treo biển này, ắt hẳn có khách.

Ông Lơn bà Đót chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng cũng xuôi theo lời quân sư quạt mo. Hì hục cả buổi, tấm biển hiệu hoành tráng "Lơn Đót – Ăn hết phần thiên hạ" cuối cùng cũng yên vị ngay trên đầu quán phở nho nhỏ.

Hiệu quả đến tức thì, những ngày sau đó, quán phở Lơn Đót khách vào ra tấp nập. Tuy đa phần vì tò mò, nhưng ít nhiều cũng mang lại sinh khí cho quán phở vốn ế ẩm bấy lâu nay.

Hai ông bà mừng lắm, cảm ơn Tín rối rít. Hắn cũng chẳng để tâm, chỉ cười xòa cho qua chuyện. Bỗng một ý nghĩ táo bạo xẹt qua đầu Tín:

  • Nếu được, hai bác cho cháu chuyển qua gian phòng dưới gốc đa được không? Cháu rất thích không gian ở đấy.
  • Gian đó có …

Ông Lơn nghe Tín hỏi thì giật mình, đang định nói gì thì bị bà Đót ngăn lại. Ậm ừ hồi lâu, ông Lơn chỉ đáp ngắn gọn:

  • Gian đó vẫn chưa sửa xong.

Câu trả lời của ông Lơn làm Tín khá thất vọng, nhưng hắn không để tâm nhiều. Dù sao việc đó cũng không ảnh hưởng gì đến công việc của hắn.

Sau lần đó, khả năng của Tín được anh em xóm trọ công nhận. Cái AFFILIATE của hắn quả nhiên lợi hại. Mọi người nhìn hắn với ánh mặt thiện cảm hơn, rồi lân la làm quen để học hỏi. Vốn nhiệt tình, lại thích chia sẽ, chẳng mấy chốc Tín trở thành idol của giới trẻ Lơn Đót.

Một ngày nọ, Tín đi học về thì thấy phía trước cửa đang có một vị khách khá đặc biệt đang đứng chờ. Người mà hắn không nghĩ tới, cũng là người ít nói nhất xóm trọ. Lão Hưng Già.

Bài trước
Bài tiếp

0 Comments: